Mặc dù an sinh xã hội là một trong những trụ cột cơ bản của hệ thống chính sách xã hội ở Việt Nam được Đảng và Nhà nước ta quan tâm xây dựng, sau 35 năm đổi mới, hệ thống an sinh vẫn chưa đáp ứng được nhu cầu xã hội đa dạng. Các chính sách tuy được ban hành nhiều, song thiếu đồng bộ, và chưa phù hợp khi triển khai trên thực tế. Chất lượng các dịch vụ công còn thấp, các biện pháp khắc phục khủng hoảng, như đối với đại dịch Covid-19, còn chậm trễ và chưa đảm bảo sự công bằng, bao trùm và bền vững. Hệ thống an sinh xã hội trong tình hình mới cần nhằm mục tiêu phát triển vì con người, coi trọng quyền được an sinh, và thay đổi căn bản nhận thức về vị trí, vai trò của người dân, cộng đồng, doanh nghiệp, khu vực tư nhân trong các trụ cột an sinh để có thể giảm bớt gánh nặng bao cấp của nhà nước và hội nhập sâu hơn với quốc tế.